Ở nơi địa đầu Tổ quốc có một trấn nhỏ đơn sơ và bình yên đến lạ mang tên Phó Bảng. Nhưng dường như người ta đã bỏ quên nó từ lâu khi mà ngày nay có rất ít người biết đến nó ở ngay trên mảnh đất cao nguyên đá Hà Giang. Có lẽ chính vì sự lãng quên ấy mà Phó Bảng mang một vẻ đìu hiu, chậm rãi, hoài cổ, nhưng lại đẹp đến nao lòng. Ngắm nhìn những khung hình của mảnh đất nơi đây, ta cứ như đang lạc bước vào ngôi làng của đất nước Hàn Quốc xa xôi.
Đến Hà Giang đâu chỉ có hoa tam giác mạch quen thuộc, những con đèo ngoạn mục,… mà còn có một “thị trấn ngủ quên” Phó Bảng hoài cổ. Nơi mà cảnh vật thiên nhiên và con người cứ lặng lẽ tận hưởng từng khoảnh khắc êm đềm, chậm rãi và yên bình đủ để khiến bạn quên đi nhịp sống ồn ã ngoài kia. Ở miền biên viễn xa xôi có một Phó Bảng như thế đấy!
Đường vào Phó Bảng
Trấn cổ Phó Bảng nằm ẩn mình gần sát nơi biên giới Việt – Trung, thuộc huyện Đồng Văn, tỉnh Hà Giang. Nằm cách tuyến đường Yên Minh – Đồng Văn chỉ gần 5 km, thế nhưng có mấy ai rẽ hướng tìm về Phó Bảng mà mải tìm niềm vui trên những cung đường khác. Nhưng đó cũng là một may mắn bởi nếu không sẽ chẳng có một Phó Bảng nguyên sơ vẫn giữ trọn vẻ đẹp của riêng nó và vắng bóng khách thăm quan như bây giờ.
Đường vào trấn núi Phó Bảng khá khó đi vì đường vào toàn đất đá chưa kể vào hôm trời mù thì mây mù giăng kín đường đi lại càng khó nhưng những gì trả lại sẽ khiến bạn nở một nụ cười tươi vì đã bất chấp tất cả mà tới đây. Đó là một trấn nhỏ nằm ẩn sâu trong thung lũng cao nguyên đá, xung quanh bốn bề là núi đá, ở dưới là những con đường uốn lượn quanh co và vực sâu thăm thẳm.
Trên đường tới Phố Bảng, bạn còn có thể dừng chân ở ngã ba Sủng Là, một nơi đẹp không kém phần. Đây cũng chính là nơi được đạo diễn Ngô Quang Khải tìm đến làm bối cảnh cho phim "Chuyện của Pao" nổi tiếng.
Phó Bảng – ngôi làng đẹp như trong chuyện cổ tích
Nằm sâu trong một thung lũng đá tai mèo của Hà Giang, Phó Bảng mang một vẻ đẹp bình yên đến lạ. Không cư dân đông đúc, không quá nhộn nhịp như phố cổ Đồng Văn, Phố Bảng mang hơi thở của một cuộc sống bình dị, đơn sơ. Đến đây bạn sẽ bị hớp hồn bởi những ngôi nhà mái ngói rêu phong, trình tường đất, khoác lên mình màu sắc cổ kính, huyền bí nhưng vô cùng quyến rũ và độc đáo.
Từ phía xa xa trông về Phó Bảng là những ngôi nhà bé xíu hiện ra sẽ khiến bạn không ngừng liên tưởng đến vùng đất đẹp xinh thường xuất hiện trong những câu chuyện cổ tích. Những ngôi nhà trình tường được làm từ đất nên khoác lên mình những sắc màu độc đáo, một chút màu nâu pha đỏ xen lẫn chút màu vàng ngà như ghi dấu ấn hoài niệm theo dòng thời gian vài trăm năm. Và chắc hẳn bạn cũng sẽ không khỏi ngạc nhiên khi tại một trấn nhỏ yên bình thế này lại xuất hiện một thung lũng hoa hồng đẹp như tranh vẽ dưới những con dốc uốn lượn kia.
Mọi thứ ở Phó Bảng đều nhuốm màu thời gian từ những bức tường im lìm phủ rêu xanh, nhưng vách đất đã nứt theo đường lượn sóng cho đến những cánh cửa cũ kỹ, những mái ngói âm dương, câu đối cổ một thời đã xa. Con đường xuyên suốt Phó Bảng chỉ ngắn như một hơi thở hắt, không đủ dài cho một lần vặn tay ga xe máy hay cái đạp chân ga của ô tô. Đi bộ ở đây cũng phải tự dặn mình không được “phóng nhanh”, “vượt vội” nếu không muốn bị hụt hẫng vì chưa đi đã thấy hết đường.
Phó Bảng – cuộc sống yên bình miền biên viễn
Trấn nhỏ yên bình như càng thêm đìu hiu khi thỉnh thoảng mới bắt gặp bóng dáng con người nơi đây. Người dân ở Phó Bảng chủ yếu là người gốc Hoa, người Mông sinh sống. Hà Giang khắc nghiệt như vậy, đường đi lại khó khăn, cứ nghĩ là khó sống lắm, ấy vậy mà nhìn vào những khoảnh khắc như thế này, lại thấy cuộc sống của người dân nơi đây bình yên đến lạ. Không sô bồ, không ồn ã hay phải chăng cũng chính vì thế, Phó Bảng vẫn cứ là một thị trấn miền núi yên bình, vắng bóng khách thăm quan qua lại và vẫn giữ trọn vẻ đẹp của riêng nó, không lẫn với bất kỳ thị trấn nào khác.
Đến trấn núi Phố Bảng bỗng thấy lòng mình chùng lại, tự nhiên muốn buông bỏ mọi lo toan ngoài kia, chỉ muốn thời gian trôi chậm thật chậm để cảm nhận hết cái hoài cổ của nơi này, cảm nhận màu thời gian lưu đầy trong ánh mắt, cảm nhận chất nhựa của cuộc sống tràn về... Dạo quanh Phó Bảng, bước đi trên con đường làng vắng lặng, hít hà không khí trong lành thoảng mùi hoa hồng của một buổi sớm mai bạn mới thấy hết được vẻ đẹp huyền diệu nơi trấn núi, bình yên và trầm lắng như một thước phim nghệ thuật quay chậm… khiến nhiều Lữ khách muốn dừng chân, nán lại nơi đây mãi không thôi.
Nhiều nằm qua dù cho các thị trấn ở rẻo cao Hà Giang khác đang dần chuyển mình, thu hút đông đảo khách thăm quan thập phương đổ về thì Phó Bảng vẫn chẳng hề đổi thay, vẫn cứ như thế và sẽ luôn là nơi cho bạn những khoảnh khắc tuyệt vời, những phút giây thư giãn, rời bỏ những phiền muộn và lo toan. Bởi ở nơi đây, sẽ chẳng có ai quan tâm tháng ngày, cuộc sống cứ yên bình trôi như vậy…. Nếu như bạn vẫn còn băn khoăn rằng giữa một cao nguyên đá rộng lớn kia liệu có một ngôi làng nhỏ xinh đến vậy thì hãy nhanh chóng lên đường và tìm ra câu trả lời cho riêng mình thôi.